phủ Quốc Kỳ VNCH
cho một cựu sĩ quan QLVNCH tại Nam Cali
Trong lễ tưởng niệm ca nhạc sĩ đấu tranh Việt
Dzũng ngày 28-12-2013 tại Nam California, việc nên hay không nên phủ quốc
kỳ VNCH trên quan tài của anh Việt Dzũng đã tạo ra một cuộc tranh cải.
Phía
đa số ủng hộ việc phủ quốc kỳ VNCH trên quan tài của anh Việt Dũng cho
rằng là đây là điều làm theo ý nguyện của người quá cố, để tôn vinh và ghi nhớ
những gì mà anh Việt Dzũng đã đóng góp cho cộng đồng qua những cuộc đấu tranh cho
nhân quyền, tự do cho Việt Nam trong suốt cuộc đời của anh.
Phía
thiểu số phản đối việc phủ quốc kỳ VNCH cho anh Việt Dzũng cho rằng việc phủ
quốc kỳ là chỉ dành cho các quân nhân tử trận, hy sinh vì tổ quốc. Anh Việt
Dzũng không là quân nhân của QLVNCH thì không xứng đáng được phủ quốc kỳ VNCH.
Chính vì có cuộc tranh luận trên đã
khiến cho thân mẫu của anh Việt Dzũng là giáo sư Nguyễn Thị Nhung đã đưa đến
quyết định là không phủ quốc kỳ VNCH trong tang lễ của con mình. Lý do của giáo
sư Nhung qua lời trình bày của ca nhạc sĩ Nam Lộc đưa ra: Luật phủ cờ có sự
khác biệt giữa quốc gia Hoa Kỳ và VNCH. Chính phủ Hoa Kỳ cho phép bất cứ
một cá nhân nào dù quân nhân hay dân sự, nếu có công trạng với đất nước, thì khi
người đó nằm xuống người đó sẽ nhận được vinh dự “phủ cờ”. Nhưng đối với chính
thể VNCH thì luật lệ được ghi rõ ràng: “Lễ nghi quân cách” nầy chỉ dành cho
quân đội mà thôi, đồng thời chỉ có những người hy sinh vì tổ quốc mới nhận được
vinh dự đó. Bà cho biết thêm, mặc dù con trai của bà, nhạc sĩ Việt Dzũng là
một nhạc sĩ chống Cộng, luôn luôn đi tiên phong trong những cuộc tranh đấu cho
tự do, dân chủ cũng như bảo vệ chính nghĩa quốc gia cùng lá Cờ Vàng Ba
Sọc Đỏ. Tuy nhiên, Việt Dzũng không ở trong quân đội, cho nên để giữ đúng
nguyên tắc và tôn trọng luật lệ, vì thế bà và gia đình đưa ra quyết định nói
trên và đó là lý do duy nhất mà gia đình xin phép được miễn nghi thức “Phủ Cờ.”.
Bài viết nầy chúng tôi hy vọng với
những sự kiện đã xảy ra cũng như qua sự tham khảo về nghi lễ phủ quốc kỳ của
Hoa Kỳ, của VNCH trước đây và hoàn cảnh hiện nay của cộng đồng người Việt tỵ
nạn Cộng Sản, mọi người sẽ có một cái nhìn đứng đắn và sáng suốt hơn về việc
phủ quốc kỳ VNCH trên quan tài của người quá cố.
Như tất cả mọi người đều biết, quốc kỳ
là một biểu tượng cao quí của quốc gia và dân tộc. Dân tộc của mỗi quốc
gia bao gồm mọi giới Sĩ, Nông, Công, Thương, Binh. Việc bảo vệ và xây dựng quốc
gia không đơn thuần trông cậy vào một thành phần nào trong xã hội mà phải trông
cậy vào toàn thể mọi giới, mọi người dân. Vì thế, việc phủ quốc kỳ trên quan
tài của người quá cố là một hành động để ghi công về những việc làm, những đóng
góp của người quá cố đối với quốc gia.
Theo
nghi lễ của Hoa Kỳ, việc phủ quốc kỳ trên quan tài là một hành vi danh dự được
dành cho các quân nhân tử trận, hy sinh vì công vụ, cho các cựu quân nhân, các
nhà ái quốc và cho các viên chức cao cấp tại cấp tiểu bang và liên bang của Hoa
Kỳ.
Điều
đó cho chúng ta thấy rõ, việc phủ quốc kỳ Hoa Kỳ không phải là việc làm
đơn thuần dành riêng cho các quân nhân tử trận hoặc hy sinh vì công vụ.
Đại tướng Mc Arthur dù một cựu quân nhân, không hy sinh tại mặt trận,
nhưng khi ông qua đời đã được hưởng nghi thức phủ cờ để ghi ơn những chiến công
hiển hách của ông trong thời đệ nhị thế chiến chống Nhật và trận chiến Triều
Tiên chống lại Cộng sản Bắc Hàn và Trung Cộng. Các vị tổng thống, nghị sĩ, dân
biểu tên tuổi của Hoa Kỳ, dù không là quân nhân, nhưng trong tang lễ của các vị
nầy đều có nghi thức phủ cờ. Mục sư, tiến sĩ Luther King, nhà tranh đấu cho quyền
lợi người Da Đen, dù không là quân nhân, nhưng lúc qua đời, quan tài của ông
đã được làm lễ phủ quốc kỳ một cách trang trọng.
Tại miền Nam VN trước đây trong cuộc
chiến tranh khốc liệt với quân Cộng Sản Bắc Việt, nhiều quân nhân đã hy
sinh. Hình ảnh phủ cờ cho các quân nhân tử trận tại các nghĩa trang quân đội đã
là hình ảnh quá quen thuộc đối với mọi người dân. Chính vì thế, nhiều người đã
lầm tưởng rằng, việc phủ quốc kỳ VNCH chỉ dành riêng cho các quân nhân tử
trận. Thật ra, chính phủ VNCH không có quyết định hạn hẹp như thế. Nhiều
cựu quân nhân hay nhiều viên chức hành chánh cũng đã được hưởng lễ phủ cờ. Đặc
biệt , trong biến cố Tết Mậu Thân năm 1968, Cộng Sản Bắc Việt đã dã man giết và
chôn tập thể gần 5000 người dân vô tội tại cố đô Huế. Sau khi tìm ra được thi
hài các nạn nhân, chính tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã ra lệnh cho phủ quốc kỳ
VNCH trên tất cả các quan tài của các nạn nhân không phân biệt quân, dân, cán,
chính, đàn ông, đàn bà hay trẻ em. Việc làm nầy chính là hành động để xác định
căn cước hàng ngàn nạn nhận là công dân của chế độ VNCH, đồng thời cũng nói lên
hành vi dã man của chế độ bạo tàn Cộng Sản Hà Nội.

Sau ngày quốc hận 30-4-1975,
hàng triệu người Việt Quốc Gia đã liều mình bỏ nước ra đi tỵ nạn cộng sản để
tìm đời sống tự do tại nhiều quốc gia trên thế giới. Cộng đồng người Việt hiện
nay tại hải ngọai đã lên đến gần 3 triệu người. Trong hòan cảnh sống tỵ nạn hiện nay
của người Việt Quốc Gia, quê hương yêu dấu của chúng ta đã bị bọn CSVN, tay sai
của Trung Cộng cưỡng chiếm, chúng ta đã không còn chính phủ để điều hành, không
còn quốc hội để làm luật và không còn một cơ cấu tư pháp để phân xử ai. Nhưng
chúng ta chỉ còn lại hai biểu tượng thiêng liêng là Quốc Kỳ VNCH và bài Tiếng
Gọi Công Dân làm Quốc Ca cùng một tấm lòng yêu quê hương tha thiết và một ý chí
kiên trì đấu tranh cho một nước Việt Nam được vẹn toàn lãnh thổ, toàn dân được
hạnh phúc, ấm no dưới một chế độ dân chủ, tự do tôn trọng nhân quyền.
Vũ khí đấu tranh hiện nay của cộng
đồng người Việt Quốc Gia tại hải ngọai, biện pháp dùng quân sự khó thực hiện.
Chính vì thế, phương cách đấu tranh hữu hiệu chính là bao gồm trên mọi lãnh vực
chính trị, vận động ngọai giao, truyền thông, văn hóa, kinh tế, tôn giáo, tài
chánh v.v... Mọi mũi dùi tấn công bọn độc tài CSVN đều đáng được ca ngợi và vinh
danh.
Bọn CSVN ngày nay không còn
sợ phương cách đấu tranh bằng quân sự do cộng đồng người Việt Quốc Gia khởi
xướng, vì chúng biết việc làm nầy chúng ta không thực hiện được. Nhưng chúng lo
ngại cuộc đấu tranh của người Việt Quốc Gia trên các lãnh vực chính trị, kinh
tế, tài chánh, văn hóa và truyền thông. Chúng ra sức chia rẽ mọi đoàn thể, mọi
đảng phái, mọi tôn giáo để làm suy yếu sức mạnh đoàn kết của tập thể người Việt
Quốc Gia, nhất là chúng tìm mọi cách để triệt hạ Quốc Kỳ VNCH cùng Quốc Ca
là hai biểu tượng cao quí nhất của tập thể người Việt Quốc Gia .
Chính vì thế, nếu với quan
niệm việc phủ Quốc Kỳ chỉ dành cho các quân nhận QLVNCH tử trận, thì chúng tôi
e rằng việc nầy rất khó xảy ra trong tình trạng chúng ta sinh sống tại hải
ngọai hiện nay. Và từ đó, việc phủ quốc kỳ VNCH sẽ bị chấm dứt và lá quốc kỳ
VNCH mãi sẽ không còn nhìn thấy trong các tang lễ của người Việt tỵ nạn.
Lễ phủ quốc
kỳ VNCH cho thi sĩ chống Cộng
Trần Việt
Yên tại San Jose
Chúng tôi tin rằng, hàng triệu quân
nhân QLVNCH yêu nước và sáng suốt phải nhận thức rằng, trong cuộc đấu
tranh chống Cộng Sản Bắc Việt, quân đội không là lực lượng đấu tranh duy nhất
của miền Nam VN. Các quân nhận QLVNCH cần có một hậu phương yểm trợ vững mạnh
do nhiều người đóng góp. Con em của các quân nhân cần có trường sở, thầy giáo
dạy dỗ. Cha mẹ, vợ con của các quân nhân cần được sống trong một xã hội an bình
với một nền kinh tế vững mạnh do những viên chức hành chánh tài năng quản trị
v.v. Chính vì thế, trong gần 39
năm sống lưu vong tỵ nạn cộng sản, việc duy trì hai biểu tưởng Quốc Kỳ VNCH và
Quốc Ca là việc làm cần thiết nếu không muốn nói là để tránh bị tiêu diệt.
Cuộc đấu tranh của tập thể người Việt Quốc Gia cho một cộng đồng VN vững mạnh
và cho quê hương VN được tự do, dân chủ là công việc chung cho mọi người. Chúng
ta phải bỏ đi mọi ý nghĩ tỵ hiềm cá nhân nông nổi, quan niệm chật hẹp lỗi thời
làm nãn chí mọi người Việt QG và nhất là giới trẻ yêu nước muốn dấn thân đấu
tranh.
Chúng tôi vững tin sự hy sinh của anh Trần Văn Bá từ Pháp về nước đấu tranh với
cộng sản. Việc cả đời đấu tranh cho đất nước của giáo sư Nguyễn Ngọc Huy là
những việc làm yêu nước đáng ngưỡng mộ và quan tài của họ đáng được hưởng lễ
phủ quốc kỳ VNCH.
Việc chuẩn tướng Lê Quang Lưỡng, tư
lệnh binh chủng Nhảy Dù, đại tướng Cao Văn Viên, tổng tham mưu trưởng QLVNCH
khi từ trần đã không có lễ phủ cờ là do ý tưởng trách nhiệm đối với đất nước
của hai vị tướng nầy nghĩ rằng họ đã không làm tròn được phận sự giữ được miển
Nam VN.
Do đó, trừ đi ý nguyện của người quá
cố , trừ những người phản bội lại chính nghĩa Quốc Gia, can tâm làm tay sai của
tập đoàn lãnh đạo CSVN, những kẻ chủ trương hòa hợp với CSVN thiết nghĩ việc
phủ quốc kỳ VNCH cho các quân, dân, cán chính, những thanh niên trẻ yêu nước
đấu tranh cho cộng đồng, cho quê hương là một việc đáng làm và để chống lại âm
mưu của bọn Cộng Sản Bắc Việt nhằm tiêu diệt quốc kỳ VNCH thân yêu của chúng ta vậy.
Nguyễn Vạn Bình Dacsanydan@yahoo.com
NHỮNG CẢM NGHĨ
CỦA ĐỌC GIẢ
SAU KHI ĐỌC BÀI VIẾT: AI XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC PHỦ QUỐC KỲ VNCH TẠI HẢI NGOẠI
1. Chị Dương Thị Tiến: Rất chính xác
2. Ls Nguyễn Thị Phượng Huy: Ngày cuối cùng của năm 2013 , đọc được
bài nầy ngắn gọn và đầy ý nghĩa , lời nhẹ nhàng , nhưng vững chắc để thuyết
phục người đọc , kèm theo hình nạn nhân Tết Mậu Thân được phủ Quốc Kỳ ..... Chỉ
cần một tấm hình đủ để cho mọi người nắm vững vấn đề không cần phải tranh cải
với nhau nữa..Hoan hô Anh Bình.
Đúng là LS. Có được một đồng môn , một người bạn như anh Bình .Tui thấy
cũng vui và hảnh diện. Năm mới vui vẻ. NTPH
3. Ông
Hùynh Quốc Bình: Thưa anh Bình, Tôi HQ Binh
xin chia sẻ những lý luận của anh trong bài viết: AI XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC PHỦ QUỐC KỲ
VNCH TẠI HẢI NGOẠI ?
Ước gì bài viết này được đến tay mọi người sớm hơn.
Trân trọng,
HQB
4. Ông Tường Giang: Chỉ tiếc
rằng những ý kiến trong bài viết đến trễ và vì gia đình Việt Dzũng không muốn
bị chửi nên việc phủ cờ đã không thực hiện được.
Cộng sản KHÔNG MUỐN THẤY BẤT CỨ AI ĐƯỢC PHỦ CỜ! Vì ngày nào còn một người Việt Yêu Nước được phủ cờ, thì ngày ấy Biểu Tượng Của
Tự Do Dân Chủ vẫn còn sờ sờ ra đó, thì cái chế độ Kinh Hoàng của Cộng Sản vẫn
còn bị đe dọa.
Cảm ơn về bài viết của Nguyễn Van Bình. Xin phép đã có hightlite vài chỗ để cho
dễ đọc. Việc phủ cờ cho Việt Dzũng là ĐÚNG, nhưng rất tiếc đã không xảy ra. Chúng ta sẽ
sáng suốt hơn trong những kỳ tới.5. Ông Nguyễn
Tòan: Tôi đồng ý
với anh Nguyễn Vạn Bình về đề tài: " Ai xứng đáng được phủ quốc kỳ VNCH
tại hải ngoại "
6. Gs Nguyễn Anh Cang : Ý kiến cá nhân:
Dù rất ưa CÃI
nhưng tôi không thể CÃI lại một bài viết đầy thuyết phục với những lý lẽ nhẹ
nhàng, hợp tình, hợp lý, ấp ủ tình tự dân tôc và tình người. Xin Miễn Tranh Luận! 7. Ông Hùng Thế:
Kính
chuyển tiếp một bài viết giá trị nói lên quan điểm tình lý về việc phủ cờ cho
quân dân cán chính yêu nước đấu tranh cho quê hương là điều đáng làm,riêng ngu
ý tôi không đồng ý khi dùng nhóm ủng hộ và nhóm phản đối,thực sự thì tuyệt đại
đa số,đặc biệt là các tri thức thức giả có uy tín đều ủng hộ,ngược lại chỉ có một
số rất ít vài ba người,nhất là mấy tên thò lò chống cộng chống đối. Trân trọng
Đừng nghe những gì VẸM nói
Hãy làm những gì VẸM sợ
8. Ông Thomas D. Trần:
Kính chuyển đọc, suy ngẫm, góp ý.
Theo thiển ý, đoạn kết về những người không xứng đáng dược vinh dự phủ cờ nên
thêm: là những kẻ thờ ơ, không đóng góp vào việc chống cộng, phục hưng quốc
gia, mặc dù cũng khó có tiêu chuẩn và người/Ban xét định tiêu chuẩn nhất là trong một xã hội vô kỷ cương,
qui comme qui (Ai cũng như ai, cá mè một lứa..) và tự ái một số người ...lớn
hơn Tòa Bạch Ốc mà cứ muốn phủ cờ vì ý người nằm xuống muốn thế (!) thì
rồi ...tính sao đây Quý vị đã thấy ý kiến của tôi Lập MỘT Tổ Chức Duy
Nhất đại diện toàn thể người Việt tị nạn CS trong một quốc gia là đa dụng
và đắc dụng chưa!? Kính, TDT
9. Chị Lam Hương khối 8406: CÓ LÝ...CÓ LÝ.... Hay lắm anh Bình
10.
Ông Đặng Hùng: Có lý
11. Bà Nguyễn Thị Hồng Cơ:
Truớc hết, nhân ngày đầu tiên của năm
2014, tôi xin kính chúc anh và gia đình một Năm mới nhiều sức khỏe, Bình an và mọi sự như ý.
Thưa anh, Sáng nay, ngày đầu năm mới tôi đọc được bài viết của anh được forward từ một
người bạn về việc phủ Cờ cho Việt Dzũng. Tôi chân thành cám ơn anh vì được học
hỏi thêm những điều luật về việc này, tôi chỉ là một nguoi đàn bà có cuộc sống
bình thường, không biết gì nhiều về những quân cách và điều luật của Quân Đội
VNCH. Như anh đã viết những điều luật về việc Phủ Cờ chắc không giới hạn chỉ
trong Quân Đội, tôi cảm thấy rất bất mãn với những người không đồng ý việc phủ
cờ cho Việt Dzũng một nguoi đã tận hiến cuộc đời mình, đấu tranh không mệt mỏi duới nhiều
hình thức để đòi hỏi hòa bình cho Dân tộc VN , đòi hỏi công bằng và tự do cho
hàng triệu dân oan khốn khổ đang bị áp bức tại VN..ViệtDzũng rất xứng đáng được phủ
cờ, những người Việt hải ngoại nên tri ân Việt Dzũng và trân trọng làm điều này cho
Anh mới phải ! Sao họ lại có những bất đồng ý kiến vô lý đến vậy ??? Tôi không
biết họ là ai nhưng chắc chắn họ chỉ là những cái vỏ rỗng tếch, chỉ biết một
mà không biết điều thứ hai. Bây giờ tang lễ đã xong. Phủ cờ hay không? có gì là
quan trọng nữa! Tôi chỉ thấy buồn là ước nguyện của Việt Dzũng không được thực hiện,
vì là người tật nguyền nên anh không thể tham gia Quân Đội chứ anh không phải là
một số những người ở trong Quân đội ngày xưa, chỉ biết hênh hoang mà không làm
được gì cho Tổ Quốc VN. Ôi ! đáng buồn thay! Người Việt luu vong không đoàn kết,
tư tưởng hạn hẹp và còn quá nhiều ghen tỵ
Mong
rằng chút suy nghĩ này không làm phiền tới anh !
Kính chào anh, Nguyễn thị Hồng Cơ
12. Kỷ sư Nguyễn Tấn Thọ : Bài viết của anh NguyễnVạn Bình phân tich khá kỹ. Tôi đồng
thuận với những lý luận của anh. Hy vọng tôi có thì giờ để chia xẻ thêm. Thân kính
13. Nguyễn Vân: Cám ơn anh Bình đã thay thế chúng tôi nói với những người ngăn cản cờ Vàng.
14. Ông Lâm Hữu Lộc ở Úc Châu: Tôi rất đồng ý bài viết của
anh. Cám ơn anh Bình đã bỏ công sức để sưu tầm những tài liệu để viết nên
bài viết giá trị nầy. 15. SVSQ Le Nguyen 73F:
Bài viết nầy của Nguyễn Văn Bình rất hay và
đúng. Việt Dũng rất xứng đáng được phủ lá quốc kỳ VNCH. Những ai cho rằng Việt
Dũng không phải là quân nhân, không hy sinh chiến trường nên không được phủ cờ
vàng trên nắp quan tài là một quan niệm sai lầm và tàn lụi.
Vì sao tôi dám khẳng định quan điểm trên là tàn lụi? Thử hỏi hiện nay người lính
VNCH trẻ tuổi nhất là mấy tuổi? Có thể nói đó là lớp người của chúng ta, những
người lính cuối cùng của VNCH còn chưa ra trường. Chúng ta năm nay cũng bắt đầu
60 tuổi, vài chục năm nữa chúng ta sẽ vĩnh viễn ra đi, như vậy trên quan tài
của thế hệ sau nầy, hậu duệ của VNCH dù có công với quốc gia dân tộc, dù đã
cống hiến cả đời mình cho tổ quốc VN cũng không đuợc phủ quốc kỳ và mãi mãi lá
quốc kỳ sẽ không còn phủ trên chiếc quan tài nào của người VN vị quốc vong thân
nữa, sau khi người lính trẻ VNCH cuối cùng nằm xuống. Như vậy có phải là tư
tưởng tàn lụi không?
16. Van Nguyen SQ Sư Đoàn 9 BB
Tôi là một sĩ quan QLVNCH, tôi rất đồng ý với
bài viết của tác giả Nguyễn Vạn Bình, vì tôi cũng tham dự tang lễ của anh Việt
Dũng. Tôi rất tiếc trên quan tài của Anh không có được lá cờ mà anh đã suốt đời
hy sinh và phục vụ, đến nổi bọn CS phải lên án tử hình Anh. Thiết nghĩ mọi
người chúng ta phải nghĩ lại để đừng mắc mưu bọn Cộng Sản. Chân thành cám ơn.
17. Nguyễn Thế Viên:
Xin vắn tắt vài ý thô thiển:
- Cuộc chiến đấu bảo vệ tổ quốc
là cuả toàn dân, không phải chỉ có quân nhân. Bên cạnh các quân nhân hy sinh vì
tổ quốc cũng đã có biết bao sự hy sinh cuả thường dân, nhân dân tự vệ, công
chức, cán bộ, viên chức xã ấp.....
- Công cuộc
chiến đấu cho tổ quốc của người Việt trong và ngoài nước vẫn còn tiếp tục. Đã,
đang và có nhiều người là chiến sĩ trong cuộc chiến đấu này. VIỆT DŨNG là một
trong các vị đó.
- VIỆT DŨNG
xứng đáng hơn nhiều kẻ mà hiện nay vấn đề công và tội đối với tổ quốc còn đang
là vấn đề tranh cãi (Nguyễn Văn Thiệu, Nguyễn Cao Kỳ,...) thế
mà họ đã được bộ hạ trang trọng phủ cờ với lễ nghi
quân cách!!! Tôi tự hỏi phải chăng lá Quốc Kỳ chúng ta đã bị bọn họ làm cho hoen
ố?
- Tôi di
chúc cho thân nhân: Khi tôi chết đi xin được mang theo lá quốc kỳ VNCH (gia
đình tự làm, không có lễ nghi long trọng, không nhờ bất cứ một tổ
chức nào), không phải vì tôi có công gì với tổ quốc mà đơn giản: chỉ vì tôi yêu
quý lá cờ và tổ quốc VN. 18. Tô Ngọc - SacramentoHoàn toàn đồng ý với đồng nghiệp Nguyễn Vạn Bình về việc phủ cờ VNCH trên quan tài những chiến sĩ chống CS trên cả hai mặt trận văn hóa và quân sự.
19. Silvy Nguyễn: Cháu hoàn toàn ủng hộ 100% ý kiến của bác. Bất cứ những người Việt Nam nào đã hy sinh xương máu, đã dấn thân cho công cuộc chống độc tài CS Việt Nam là được vinh danh phủ lá cờ vàng tổ quốc.
20. Ô.Nguyễn Văn Quang - Úc Châu: Một ý kiến chánh đáng và hợp lý. 21. Gs Nguyễn Chính Kết: Tôi hòan tòan đồng ý nội dung bài viết của anh Bình. Tôi nghĩ đây là một bài biện minh hùng hồn về việc phủ cờ VNCH cho ca nhạc sĩ đấu tranh Việt Dzũng. 22. Hòang Phượng - Úc Châu: Lịch
sử đã sang trang! Chúng ta muốn bảo vệ lá cờ chính nghĩa Quốc Gia được
trường tổn!. Xin nhường lại cho thế hệ nối tiếp đương hiện hành xử!!!. 23. ChuDuong: thua VC là tại những chuyện nho nhỏ như vậy....nhiều thứ nhỏ + lại thành to.
|